26.5.11

đám cưới con gái



1.
Cưới nhau là cùng trồng một cái cây. Cây đó gọi là gia đình.

Để tự gia đình lớn lên, không có bàn tay vun đắp, nó sẽ còi cọc, cong queo, cành lá um tùm mất trật tự, khó mà trở thành một tàng cây rộng lớn, mạnh khỏe, bền lâu.

Vun xới gia đình, là tạo bóng mát cho mình và các thế hệ sau cùng nhau sum vầy, vui sống.

Vun xới gia đình là xây dựng thiên đàng cho cuộc đời, để ở đó có nhiều nụ cười và tiếng nói của hạnh phúc.

2.
Gia đình được tạo dựng bằng sự tin cậy. Tiền bạc kiếm được trở thành của chung. Dẫu thời này, mỗi người có thể lập một ngân khoản riêng, nhưng phải ý thức đó vẫn là của chung. Bất đồng về tiền bạc phá vỡ gia đình rất nhanh và để lại nhiều di chấn trầm trọng.

Đẹp nhất là vợ quản lý tiền nong và thỉnh thoảng liếc xem ví chồng hết tiền chưa để "bơm" thêm vào.

Mọi giúp đỡ cho họ hàng hai bên phải được cả hai biết và cùng đồng ý. Khi dư dả về tiền bạc, nên lập một danh sách những người thân cần trợ giúp và dành một khoản để chi thường xuyên cho việc đó.

3.
Phải có bữa ăn gia đình, bên bàn ăn, bên bếp lửa nhà mình. Ăn sang, tất nhiên là tốt, nhưng phải biết ăn những món… không sang.

Bún tươi chan xì dầu giằm ớt là đủ cho một bữa. Rau muống luộc lấy nước làm canh (nêm nước mắm ớt tỏi chanh) là có được hai món cho bữa cơm. Đó là những món đơn giản, dễ làm, ngon, rẻ dành cho những lúc… hết tiền.

Biết thích nghi và vui sống trong những lúc ngặt nghèo là chìa khóa mở cửa thiên đàng gia đình.

4.
Chăm sóc nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ, xinh đẹp. Trồng một cái cây, treo một bức tranh, bày một món trang trí nhỏ. Thỉnh thoảng thay đổi bài trí trong nhà, cho nó mới.

Và không chỉ làm mới tổ ấm, làm mới cả mình nữa.

5.
Có một ít bạn bè để chơi.

Có nhiều anh chị em ruột thịt cô dì cậu mợ… để gần gũi.

Lâu lâu mời về nhà, cùng nấu nướng ăn nhậu một chút, casino một chút.

6.
Tuyệt đối không… thượng cẳng tay hạ cẳng chân. Tuyệt đối không, tuyệt đối không và tuyệt đối không…

7.
Bắt đầu từ những điều trên, rồi mọi thứ đẹp đẽ sẽ đến dần trong cuộc sống gia đình.
»»  read more

19.5.11

cô và trò


Cô Phan Mộng Hoàn (giáo sư trung học Phan Châu Trinh và Kỹ Thuật Đà Nẵng), trong chuyến từ Mỹ về nước ghé thăm các học trò cũ ở Nha Trang.

Tối 14/5 Hồ Tân (CHS PCT) đón cô ở ga Nha Trang lúc 23h, và đưa cô về "ngự" tại tư dinh. Lúc tàu đến ga, cô đã chuẩn bị phương án 2, nếu không ai đón, sẽ tháp tùng mấy ngài Tây ba lô về khách sạn. Bà già trầu có khác!

Ngày 15/5, cô được phu nhân Hồ Tân (CHS Hồng Đức ĐN) đưa đi thăm Nha Trang và một số người quen.

Đến tối, tại nhà Hồ Tân, cô và các học trò gồm: gia chủ và phu nhân, anh Lê Tấn Hòa (CHS PCT - từ Phan Thiết chạy ra đón cô), Nguyễn Hoàng Phúc, Phạm Hùng Dũng (CHS KTĐN) dùng cơm thân mật. Có mực, cá tươi rói xứ biển. Cóđétxe bằng chè đậu ngự do cô Hoàn đích thân lột vỏ và gia chủ đích thân nấu. Ngon đến nỗi cô phải cảm thán: ngậm mà nghe hỉ!!!

Hai CHS KTĐN là chị Lánh và Công bận việc không đến được. Thật tiếc!

Cô tặng cho tôi tập truyện ngắn Hoàng hôn Thôn Vỹ và quà gốm sứ vẽ chân dung con gái tôi do cô tự làm.

Cô trò hàn huyên, ôn lại kỷ niệm xưa đến gần 23h mới... tan hàng!

Sáng 16/5, phe ta uống cà phê tại Bốn Mùa, bên bờ biển Nha Trang xinh đẹp, đầy nắng sớm và gió mát. Lúc này có thêm phu nhân Hoàng Phúc.

Đến 8h, cô lên đường cùng Lê Tấn Hòa, tiếp tục cuộc lãng du vào Phan Rang, Phan Thiết và ghé nhà Hòa tại thị xã LaGi.

Cuộc gặp gỡ tuy ngắn ngủi, nhưng tình cảm cô trò xa nhau gần bốn mươi năm mới gặp lại, thật xúc động và nồng ấm. Anh em đều mừng khi thấy cô còn khỏe mạnh, trẻ trung so với tuổi, vẫn thao thao bất tuyệt với những từ ngữ sinh động, hóm hỉnh như ngày nào là một cô giáo dạy văn vừa quá ba mươi, được lũ học trò yêu mến, thân thương những lúc cô vui, và cũng thiệt ớn lạnh những khi tarzan... nổi giận!
»»  read more