Đợt này về ĐN, giỗ ba và đi La Vang, hết 5 ngày, trưa nay mới có bữa cơm đầu tiên. Ngày đầu lười chợ búa, trưa chiều ăn bún. Ngày thứ 2 đám giỗ, miễn cơm. Ngày thứ 3, điện cúp lại bún, bánh mì. Ngày thứ 4, đi La Vang, ăn dọc đường đủ thứ, trừ cơm.
Trưa nay mới được ăn cơm, có rau lang luộc, rau sống, mắm cà, mắm tép, cá kho cộng với tí...
21.9.11
19.7.11
mười năm cổ tích

Câu chuyện về cậu bé phù thủy Harry Potter của J.K. Rowling, đến VN vào năm 2000, với những tập sách mỏng, khổ 11x18cm, độ 120 trang. Lúc đó Bi mới vào trung học, đi đón Bi về hai cha con luôn ngóng chờ xem trong hiệu sách nhỏ trước trường tập sách mới đã ra chưa. Mỗi tuần một tập, đọc xong, thòm thèm cả sáu ngày. Hết một cuốn lại dài...
14.7.11
mấy bữa về nhà

Mỗi lần về Đà Nẵng, vui thích nhất là được gặp gỡ bù khú với bạn xưa, những thằng bạn cùng lứa, như trẻ mãi không già, vẫn hồn nhiên tinh nghịch chòng ghẹo nhau như thuở thiếu niên.
1.Người Đà Nẵng có cái lối nói nghịch ngầm, chọt lét người nghe, ai không quen dễ bất mãn, giận dỗi. Cái thèng ni núa chi mà gai rứa! (Thằng này nói gì...
20.6.11
Father's Day

Ba tôi, nếu nói theo ngôn ngữ bây giờ, thuộc loại dân “tech-mania”, ưa máy móc, ưa tìm tòi săm soi, ưa tháo tung mọi thứ ra xem “ở trỏng là cái gì?”
Khi sắm được dàn máy Akai, chiếc xe dame, ông bắt đầu không có những ngày chủ nhật yên ổn nữa. Không rị mọ cái xe máy, thì cũng rờ rẫm cái máy Akai. Và hai thằng con trai đầu, anh Ba và...
Nhãn:
Ba
26.5.11
đám cưới con gái

1.
Cưới nhau là cùng trồng một cái cây. Cây đó gọi là gia đình.
Để tự gia đình lớn lên, không có bàn tay vun đắp, nó sẽ còi cọc, cong queo, cành lá um tùm mất trật tự, khó mà trở thành một tàng cây rộng lớn, mạnh khỏe, bền lâu.
Vun xới gia đình, là tạo bóng mát cho mình và các thế hệ sau cùng nhau sum vầy, vui sống.
Vun xới gia đình...
Nhãn:
Con
19.5.11
cô và trò

Cô Phan Mộng Hoàn (giáo sư trung học Phan Châu Trinh và Kỹ Thuật Đà Nẵng), trong chuyến từ Mỹ về nước ghé thăm các học trò cũ ở Nha Trang.Tối 14/5 Hồ Tân (CHS PCT) đón cô ở ga Nha Trang lúc 23h, và đưa cô về "ngự" tại tư dinh. Lúc tàu đến ga, cô đã chuẩn bị phương án 2, nếu không ai đón, sẽ tháp tùng mấy ngài Tây ba lô về khách sạn. Bà già...
Nhãn:
thầy trò
26.4.11
Bờm và Anh
Thi Văn Đoàn Thằng Bờm do thi sĩ Nguyễn Vỹ thành lập (1970) tại Sài Gòn. Sau đó một số tỉnh thành cũng có các phân đoàn: Nha Trang, Đà Nẵng, Đà Lạt, Huế... Anh Lê Khắc Văn là Phân đoàn trưởng Đà Nẵng.
Lúc này thật êm vắng, không một tiếng động ngoài vườn nửa khuya. Lũ ếch xanh xám cũng đi đã ngủ trong hồ nước nhỏ. Chắc chỉ có cây sứ già mơ màng thả nhẹ nhàng những bông rơi trong bóng tối, để mai thấy trắng cả góc vườn. Thơm...
1.4.11
ký ức trịnh
Mười năm sau ngày mất, Trịnh Công Sơn được nhắc đến ở mọi nơi. Hiếm có
một nghệ sĩ nào được công chúng yêu mến, hâm mộ và tưởng nhớ đến như
vậy. Có lẽ, anh đã trở thành một ký ức-hoài niệm-kỷ niệm không quên, một
người thân ruột rà, một người tình mãi yêu, một người bạn thủy chung,
một phần đời của mọi người.
1. TCS luôn...
Nhãn:
Con người,
thời cuộc,
Trịnh Công Sơn
27.2.11
con nít?

1.Bi đi học xa, bỏ lại nhà nhiều thứ của thời trẻ nhỏ. Những tập truyện tranh Nhật bổn, trọn bộ Harry Potter từ những tập mỏng ngày đầu đến từng cuốn to đùng dày cộp các kỳ sau, những cuốn Lucky Luke, Spirou, Xì trum. Và còn lại vài ba con rô bốt, sau không biết bao nhiêu con sứt đầu mẻ trán, quẳng đầy cả sọt nhựa, lưu lạc không biết chốn...
Nhãn:
Con
14.1.11
Chuyện của ba (2)

Đời phong lưu
1.
Từ lúc còn trẻ, ba luôn để ý đến chuyện ăn mặc. Còn đó tấm hình ngày xưa với cái mũ phớt đen, bộ đồ âu trắng và đôi giày da đơ-cu-lơ.
Không biết lúc ba đi hớt tóc dạo ăn mặc ra sao, nhưng dứt khoát là không lôi thôi bao giờ. Gì chứ quần áo của ba lúc nào cũng phẳng phiu, láng lẩy.
Khi mần ăn khấm khá, ba mặc...
Nhãn:
Ba
9.1.11
Chuyện của ba (1)
Đời cần lao1.Từ nhỏ, ba là ám ảnh đặc biệt với tất cả anh chị em tôi. Vì ba rất nóng tính, lại dữ đòn. Những cái roi mây, thước gỗ, dây nịt… luôn là niềm kinh hãi khi chúng tôi phạm lỗi. Chúng tôi lớn lên trong khuôn phép đó. Ba thì nghiêm khắc trừng phạt, mẹ thì bảo bọc bao dung. Mỗi lần bị ba cho ăn đòn xong, mẹ là người xoa dịu những...
Nhãn:
Ba
6.1.11
Năm
Trời phật không để số mệnh mãi quăng quật kiếp người. Mưa hoài rồi cũng ráo tạnh chớ, đâu có dầm dề suốt đời, ai chịu cho thấu.Nhà tôi có bốn anh em trai liền nhau. Mở đầu là chị Hai, khóa đuôi là cô Bảy, cô Út. Ai cũng khen là nhà có tứ quý.Năm, kề tôi, hồi nhỏ sinh ra, được mọi người trầm trồ là đẹp như Đức. Tại sao không đẹp như Tây, như...
Nhãn:
Anh Em
5.1.11
mẹ
Về nhà, là về với mẹ. Mẹ càng lớn tuổi, càng muốn về với mẹ dài hơn, lâu hơn.Tôi xa nhà từ khi học đại học - 1977, dẫu chỉ cách Đà Nẵng hơn chục cây số, nhưng thời đó đi học là phải ở nội trú, ăn cơm tập thể, giờ giấc học hành khắc khe, cuối tuần mới về được. Mà cũng lúc về lúc không. Học xong ra trường lại biệt vô Nha Trang, thêm gần...
Nhãn:
mẹ
3.1.11
Năm Mới Blog Mới

Chia tay 2010. Chào mừng 2011. Lập cái blog này dành cho các bài viết về người th...
Nhãn:
Riêng
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)