30.10.13

xứ dâu rỗng

1. Một nền văn minh chỉ dựa trên một quốc gia, một dân tộc là điều hiếm hoi. Trong thế giới hiện đại, ngoài Ấn Độ, Trung Hoa, hai nền văn minh tồn tại và phát triển liên tục từ thời cổ đại đến nay, văn minh “trẻ” Nhật Bản là một nền văn minh riêng biệt như vậy.  Còn các nền văn minh khác thường bao trùm trên...
»»  read more

27.10.13

hương cũ

1. Đã qua rằm tháng chín, cây sứ trước nhà rụng gần hết lá, vẽ nhằng nhịt những cành nhánh sừng hươu lên bầu trời xám. Sân nhà như rộng ra, sáng ra, bởi không còn cái vòm xanh đầy hoa trắng. Ban đầu trồng cây sứ có lá dài tròn đầu, xanh quanh năm, hoa bền ít rụng nhưng dáng cành không đẹp, nên khi sửa sang lại vườn tược, bèn thay bằng...
»»  read more

23.10.13

những ý nghĩ lờ mờ

Lúc còn bé, vớ được thành ngữ: Lang bạt kỳ hồ, cảm giác đầu tiên là câu này có một phong vị thật lôi cuốn và lãng mạn. Thuở đó, đang trốn vào mọi xó xỉnh đen tối từ gậm giường, đến dưới bàn thờ và chui tận trong nhà cầu, để nghiền truyện chưởng Kim Dung, nên vận ngay câu này vào hành tung của các nhân vật lãng tử họ Lệnh, họ Tiêu, họ...
»»  read more

22.10.13

mưa

Đang những ngày có mưa dào dạt lúc sắp về sáng.  Những cơn mưa, vào thời điểm đó, như bắt nguồn từ ta khi trổi dậy khỏi giấc đang mơ,  với bao âm thanh, lào xào trên mái ngói, lao xao trên vòm cây, lạo xạo trên bậc thềm lát đá.  Những âm thanh làm ta trở thức, lắng nghe, miên man nghe, miên man nghĩ, rồi miên man...
»»  read more

19.10.13

ký ức

Mưa Cho tôi thấy em Thuở thì xanh Vai nghiêng tóc duỗi Má sen ngày đắm đuối Tay ngó thơm từng giọt thuôn dài Mưa Cho tôi thấy tôi Lá sẫm cây ướt chiều Hai mi đường cô độc Con mắt đêm đổ vào tay rỗng quạnh hiu Mưa Không ai thấy ai Về chìm dầm dề lá cỏ Trôi lịm chân ngày ráng úa Lướt thướt áo ngày xưa Mưa Nỡ dìm chi giấc nhỏ Suốt mùa mơ...
»»  read more

8.10.13

chuyện bút

bút tire - ligne 1.Chắc không có nhiều thứ vật dụng gắn bó với con người từ bé đến lớn ngoài áo quần giày dép nón mũ che thân, chén tô bát đĩa đũa muỗng để ăn nhậu và tiền để chi xài…Có một vật, đã gắn bó với con người từ ngày hồng hoang, còn ăn lông ở lỗ (tức là chưa có đồ che thân, chưa có vật đựng thức ăn và cũng chưa có… tiền) đến...
»»  read more