24.12.13

món quà

* Ông Joulupukki ơi, Con là  Uljas. Con muốn nói điều này với ông, từ Sodankylä, nơi con ở với bố mẹ, không cách xa nhà ông lắm. Con biết ông đang ở Korvatunturi, cái núi hình lổ tai, cũng thuộc Phần Lan của con. Nhờ cái lổ tai to bự chảng đó, ông có thể nghe tất cả mọi đứa bé trên toàn thế giới như con, thậm chí nhỏ...
»»  read more

merry Xmas

Chúc Mừng Giáng Sinh...
»»  read more

13.12.13

chạm tay vào tuyết

1.Đứa bé ngồi trước quả cầu tuyết. Những cây thông xanh, mái nhà ngói đỏ, con đường nhỏ và đoạn hàng rào gỗ cùng những hình người và những con vật tí hon ngộ nghĩnh – một thế giới bé xinh dưới bầu trời bằng thủy tinh. Xoay ngược bàn tay, lắc nhẹ, một cơn bão tuyết nổi lên trong lòng quả cầu, những bông tuyết trắng bay mù mịt, lả tả rắc...
»»  read more

10.12.13

quota tình

Bộ phim Las Vegas, với nhan đề tiếng Việt là Bô lão xì tin. Bốn người bạn, từng gắn bó với nhau thuở thiếu niên, giờ đã có trong tay 6 bó, quyết định bước ra khỏi cuộc sống thường nhật nhàm chán, tổ chức một bữa tiệc ở Las Vegas để tiễn một "cụ" còn độc thân lăm le... cưới vợ! Las Vegas, một sodom-thời-hiện-đại, nơi ánh đèn màu lộng...
»»  read more

5.12.13

sao lạ

1. Trước Giáng Sinh, người Công giáo có một thời gian phụng vụ, gọi là Mùa Vọng Giáng Sinh, phẩm phục các vị chủ lễ màu tím, màu của mong đợi, hối lỗi, tinh sạch. Trong mùa này, tôi thích nhất một bài Thánh Vịnh (những bài ca trong Cựu Ước của dân Do Thái tôn vinh Thiên Chúa) có những câu: Trời cao hãy đổ sương xuống Ngàn mây hãy mưa...
»»  read more

3.12.13

về

Đi xa một tuần, chẳng mạng chẳng blog chẳng facebook, về, thấy hoa tỏi nở tím cả tường rào. Biết Nha Trang vừa trở lạnh. Tự dưng nhớ bài thơ, đã hơn 30 năm, nói với người con gái vừa gãy đổ một tình yêu: Nha Trang trời vừa trở lạnh Mặc thêm áo khoác vào em Tiếng hát bay vào cung thánh Nhớ về đêm lễ Noel Sương mù giăng qua lễ sớm Áo...
»»  read more

25.11.13

toilet & violence

1. Năm nay ông Ki-mun bày ra World Toilet Day (19 Nov), vì hơn 2,5 tỉ người chưa tiếp cận được nhà vệ sinh phù hợp. 2. Nô nhớ đọc đâu đó trên một trang mạng chuyên về nội thất, một độc giả nữ đã còm: Không hiểu sao cái bồn cầu to tướng mà mấy ông toàn tiểu ra ngoài. Lại nhớ chuyện một ông sáng sáng phải tranh thủ chạy sang nhà...
»»  read more

18.11.13

gió sang mùa

Gió nổi lên rao rao từ biển vào các con đường, ào ạt như mang một nỗi bất an qua tàng lá sao đen, qua hàng bạch đàn, qua những tán bàng cổ thụ lá vẫn còn xanh. Gió lộng vào mặt khi người ngồi trong quán cà phê bên biển, gây cảm giác khó chịu. Và trong những cây tra thấp thấp ven bờ, lá múa như những cánh bướm xanh tía. Mây mù đen buổi...
»»  read more

15.11.13

sen súng hồ tôi

Mùa này hồ nước nhỏ nhà tôi bắt đầu nở những bông súng tím. Hơn bốn năm, cây súng lọ mọ lớn thầm, làm ma mới chen với đám sen ma cũ vốn có mặt từ đầu. Bông súng nở ngày. Chiều khép ngủ giấc muộn. Đêm lại thức giấc xòe phô hương sắc, im lặng, không biết với ai, cũng không biết đến giờ nào ngủ lại. Đến khi bông tàn, úa rũ trong hồ, những...
»»  read more

30.10.13

xứ dâu rỗng

1. Một nền văn minh chỉ dựa trên một quốc gia, một dân tộc là điều hiếm hoi. Trong thế giới hiện đại, ngoài Ấn Độ, Trung Hoa, hai nền văn minh tồn tại và phát triển liên tục từ thời cổ đại đến nay, văn minh “trẻ” Nhật Bản là một nền văn minh riêng biệt như vậy.  Còn các nền văn minh khác thường bao trùm trên...
»»  read more

27.10.13

hương cũ

1. Đã qua rằm tháng chín, cây sứ trước nhà rụng gần hết lá, vẽ nhằng nhịt những cành nhánh sừng hươu lên bầu trời xám. Sân nhà như rộng ra, sáng ra, bởi không còn cái vòm xanh đầy hoa trắng. Ban đầu trồng cây sứ có lá dài tròn đầu, xanh quanh năm, hoa bền ít rụng nhưng dáng cành không đẹp, nên khi sửa sang lại vườn tược, bèn thay bằng...
»»  read more

23.10.13

những ý nghĩ lờ mờ

Lúc còn bé, vớ được thành ngữ: Lang bạt kỳ hồ, cảm giác đầu tiên là câu này có một phong vị thật lôi cuốn và lãng mạn. Thuở đó, đang trốn vào mọi xó xỉnh đen tối từ gậm giường, đến dưới bàn thờ và chui tận trong nhà cầu, để nghiền truyện chưởng Kim Dung, nên vận ngay câu này vào hành tung của các nhân vật lãng tử họ Lệnh, họ Tiêu, họ...
»»  read more

22.10.13

mưa

Đang những ngày có mưa dào dạt lúc sắp về sáng.  Những cơn mưa, vào thời điểm đó, như bắt nguồn từ ta khi trổi dậy khỏi giấc đang mơ,  với bao âm thanh, lào xào trên mái ngói, lao xao trên vòm cây, lạo xạo trên bậc thềm lát đá.  Những âm thanh làm ta trở thức, lắng nghe, miên man nghe, miên man nghĩ, rồi miên man...
»»  read more

19.10.13

ký ức

Mưa Cho tôi thấy em Thuở thì xanh Vai nghiêng tóc duỗi Má sen ngày đắm đuối Tay ngó thơm từng giọt thuôn dài Mưa Cho tôi thấy tôi Lá sẫm cây ướt chiều Hai mi đường cô độc Con mắt đêm đổ vào tay rỗng quạnh hiu Mưa Không ai thấy ai Về chìm dầm dề lá cỏ Trôi lịm chân ngày ráng úa Lướt thướt áo ngày xưa Mưa Nỡ dìm chi giấc nhỏ Suốt mùa mơ...
»»  read more

8.10.13

chuyện bút

bút tire - ligne 1.Chắc không có nhiều thứ vật dụng gắn bó với con người từ bé đến lớn ngoài áo quần giày dép nón mũ che thân, chén tô bát đĩa đũa muỗng để ăn nhậu và tiền để chi xài…Có một vật, đã gắn bó với con người từ ngày hồng hoang, còn ăn lông ở lỗ (tức là chưa có đồ che thân, chưa có vật đựng thức ăn và cũng chưa có… tiền) đến...
»»  read more

25.9.13

chuyện trên tàu

Lên tàu về quê. Mới vào sân ga đã thấy quanh mình "ngân vang" lên những âm thanh đất Quảng. Người Quảng, tất nhiên phải nói giọng Quảng, cái chất giọng nghe đầy vị khoai sắn, chơn chất, mộc mạc đến tận cùng, cái chất giọng trầm và nặng ngay cả khi phát ra từ đôi môi hồng gợi cảm. Chuyến tàu này từ Sài Gòn ra và điểm cuối cùng là Huế, khách đi tàu người Quảng khá đông. Toa tôi nằm, chỉ có một chị không phải là người Quảng Nam,...
»»  read more

18.9.13

khói tím

Cuối đường băng của sân bay, bên kia tường rào chắn là con đường dọc vịnh, chạy theo hình cánh cung, ôm lấy rừng dương xanh thẫm và bãi cát vàng xoải mình xuống mép sóng. Dãy phố biển đầy những khách sạn bé tí mà cao tầng, đầy những du khách nhộn nhịp, dừng lại khi chạm khu tĩnh-không(*). Đoạn vỉa hè, bên tường rào sân bay lát đá chẻ...
»»  read more

17.9.13

nhớ quê

1. Trời se lạnh trong mưa, dậy lên nỗi nhớ quê! Xứ Quảng được nói đến nhiều, rất nhiều, quá nhiều. Mà nhiều nhất có lẽ từ cái sự-tự-nói-về-mình của dân Quảng (cái xứ nhà báo cũng lắm, nhà văn cũng nhiều)! Thành ra, có viết thêm cái gì sau đây, cũng là muối bỏ biển thôi! Nhớ lần tình cờ gặp anh bạn Quảng trên chuyến tàu. Nghe tôi đi viếng Thánh Địa La Vang, anh đã rất bất bình ca bài ca vỡ... xứ cho tôi nghe liền: "Ủa, dân...
»»  read more

12.9.13

tưởng niệm 11/9

Ngay tại vị trí của hai tòa tháp đôi WTC ngày trước , bây giờ là hai hồ nước lớn hình vuông. Bờ hồ được làm bằng đồng, trên đó khắc tên những nạn nhân: 2.628 người, những cái tên được xếp thành nhóm cùng gia đình hay cùng làm việc trong một văn phòng. Tấm đồng hơi ngiêng về phía ngoài, những người đến thăm viếng có thể chạm được đến tất...
»»  read more

9.9.13

con đi trường học...

Đọc trên báo thấy GS Ngô Bảo Châu nói về những tố chất cần giáo dục cho lớp trẻ: trung thực, dũng cảm và trái tim rộng mở! (nội dung này do nhà báo ghi lại trong buổi nói chuyện của GS tại Trường ĐH KHXH và NV TPHCM). Tự dưng bỗng nhớ đến 5 điều Bác Hồ dạy thiếu nhi cũng đã có thật thà và dũng cảm. Còn trái tim rộng mở có lẽ cũng đã được...
»»  read more

2.9.13

chênh vênh mi buồn

ANH CÒN YÊU EM   Nhạc: Anh Bằng - Lời: thơ Phan Thành Tài  Anh còn yêu em như rừng lửa cháy Anh còn yêu em như ngày xưa ấy Chiều xuống mờ sương Cửa đóng rèm buông Gối kề bên gối Môi kề bên môi Anh còn yêu em đường xanh ngực nở Anh còn yêu em lòng tim rạn vỡ Bạch đàn thâu đêm Bạch đàn thâu đêm Thầm thì tóc rũ Anh...
»»  read more