*
Ông Joulupukki ơi,
Con là Uljas. Con muốn nói điều này với ông, từ Sodankylä, nơi con ở với bố mẹ, không cách xa nhà ông lắm. Con biết ông đang ở Korvatunturi, cái núi hình lổ tai, cũng thuộc Phần Lan của con. Nhờ cái lổ tai to bự chảng đó, ông có thể nghe tất cả mọi đứa bé trên toàn thế giới như con, thậm chí nhỏ hơn con, chưa đi học chưa biết chữ, khi thầm thì những ước nguyện trong mùa Giáng Sinh!
Năm nay, con muốn ông bắt đầu buổi phát quà sang hướng Đông. Ông sẽ băng qua nước Nga, Trung Á, Ấn Độ, Trung Quốc đang ngập đầy tuyết lạnh mùa đông, vòng xuống châu Úc vượt qua châu Phi đang trong mùa hè nóng lắm đấy ông ạ, và quay trở lại châu Âu băng giá. Một vòng đi lớn cỡ đó chỉ trong một đêm, leo lên leo xuống các mái nhà, trèo qua cửa sổ, chui vào ống khói chắc vất vả lắm ông nhỉ! Nhưng mỗi lần đáp xuống là xe quà vơi đi, nhẹ đi một chút, mấy chú tuần lộc cũng bớt mệt.
Khi trở về Phần Lan, ông "canh me" phát quà hết cho các bạn, và dành cho con là người cuối cùng nhận quà ông nhé! Con sẽ treo chiếc vớ bên ngoài cửa chính, ông chỉ việc đặt vào đó món quà của con, khỏi phải leo trèo mất công. Suốt đêm, nhà sẽ rực sáng ánh đèn mà bố con đã giăng mắc cả tuần nay, ông khỏi phải mò mẫm trong bóng tối. Chắc lúc đó, các chú tuần lộc đã mệt rũ, thở phì phò hơi trắng xóa và bộ áo đỏ viền trắng của ông đã ướt sũng sương lạnh cùng băng tuyết.
Món quà cho con là món quà cuối cùng của đêm Giáng Sinh này ông nhé. Chiếc xe kéo của ông sẽ nhẹ thênh, trống rỗng!
Nhưng mà, con nói ông nghe nè. Chiếc xe đó sẽ không trống rỗng đâu!
**
Rạng sáng ngày 25 tháng Mười Hai, trên con đường rừng còn chìm trong bóng tối - mùa này những tia nắng bình minh đến rất chậm, bên những cây thông phủ đầy băng giá run rẩy trong gió lạnh, người ta thấy một ông già râu dài trắng xóa, vận bộ đồ dạ đỏ, đôi ủng da ngập trong tuyết, ngồi trầm ngâm trên chiếc xe kéo cùng bầy tuần lộc. Dưới ánh sáng vần vũ đầy màu sắc của Bắc cực quang, người ta thấy trong hai bàn tay lớn của ông là một cái hộp nhỏ, gói giấy hoa vụng về, gắn một mảnh giấy bé xíu với dòng chữ nguệch ngoạc của một đứa bé có lẽ chưa biết chữ, đồ lại theo những ký tự của người lớn: "Uljas dành cho Joulupukki".
Món quà của Uljas. Cậu bé luôn tự hỏi: "Joulupukki phát quà cho hết thảy mọi trẻ em. Vậy có ai tặng quà cho Joulupukki không?".
Chiếc xe kéo lại bay lên không trung với bầy tuần lộc trở về Korvatunturi. Xe không còn trĩu nặng bởi những gói quà, nhưng sao lại hơi chòng chành. Chắc già Joulupukki đang thổn thức!