28.8.18

ẩm giả lưu kỳ danh



Hắn vô bàn là kệ mẹ nó, không cần biết chủ xị là ai, có mời là tao uống, uống rất chăm chỉ, hễ sót tua nào là "kiện tụng" ngay.

Hắn chẳng màng chi tới chiện tính tiền, đóng góp cho bàn nhậu. Đã mời tao thì đương nhiên tao là khách VIP, ai trả cứ trả, ai góp cứ góp, tao khỏi móc bóp. (Hihi, mà nói thiệt, hắn có bóp đâu mà móc.)

Hắn chẳng cần góp chuyện chi với ai, cứ tì tì uống, tì tì nghe, tì tì lấp lánh đôi mắt khôn không chịu được dấu sau đôi mục kỉnh dày cui.

Lúc nào ngứa ngáy tột đỉnh chịu không nổi, hắn mới nhẹ hều buông ra một câu, sắc ngọt như dao lá lúa đâm vô mạng mỡ bạn bè.

Cỡ đó, rứa mà ai cũng thích cũng thương, hễ có độ nhậu là phải thỉnh hắn tới. Mà thỉnh hắn cũng đâu có dễ, phải lo chở hắn đi chở hắn về, hoặc phải lo xe ôm taxi, đưa đón cẩn thận.

*

Giờ hắn giũ bụi trần gian rồi.

Hắn đi, dường như lại mang đi luôn cái phong vị nhậu nhẹt bạt mạng, hồn nhiên như nhiên, không cần đối đãi, không lo dè chừng... ra khỏi những cuộc nhậu của bạn bè.

Để những "ẩm giả" còn lại, có đôi khi, đang rót bia mà lòng sao cứ ngơ ngác ngác ngơ.

28-8-2015
Để tưởng nhớ Phù Du Vĩnh Hiền

1 nhận xét:

:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)