17.6.18

ít thắng nhiều


Có nhiều thắc mắc, tại sao trong một quốc gia có 100 triệu dân lại phải chịu ách độc tài của một nhóm cầm quyền chưa đầy 5 triệu người.

Quá vô lý, 100 người sao lại chịu thua 5 người? Vì vậy, họ đang bị chê bai, chửi mắng là đồ ngu, đồ lừa, đồ cừu, đồ lợn... chỉ biết ăn, ngủ, ụ, ị... bịt mắt che tai, cam tâm làm kiếp trâu ngựa nô lệ.

Nhưng thử xem, xưa nay, đông tây kim cổ, quần chúng nhân dân mọi nơi mọi thời vẫn là đa số thầm lặng như cừu như dê đấy thôi. Vận mạng họ được quyết định bởi những lớp vua quan, lãnh chúa, các nhà cách mạng, các nhà chính trị – những kẻ cầm quyền bính trong tay.

Sức mạnh nhân dân chỉ thể hiện khi được/bị những nhà hoạt động chính trị khơi gợi và sử dụng trong một lúc, khi cần. Sau lúc cầm gạch đá cuốc thuổng gậy gộc gươm giáo bom xăng... xông lên theo ngón tay chỉ hướng, dẫu thành công hay thất bại, người dân lại trở về cuốc cày, tay búa tay kềm, bút mực sách vở... của cuộc sống bình thường.

Quyền bính có lối đi riêng của nó, không phải cứ số đông là áp đảo được số ít!

Quyền bính chỉ xuất hiện trong tay những tổ chức có cương lĩnh lý tưởng, có lãnh tụ, có sự cố kết chặt chẽ, thống nhất, đoàn kết và kiên trung – nói gọn hơn, trong một chính đảng. Không có chính đảng dẫn dắt, mọi hoạt động của quần chúng nhân dân chỉ là tự phát, không có mục đích, như ngọn lửa không đủ nhiên liệu, nhanh cháy nhanh tàn.

100 triệu người dân chỉ là một đám đông tản mát. phi hướng, yếu ớt không thể bẻ gãy được cái xiềng của 5 triệu người cố kết thành một khối, nhất hô bá ứng kia.

Và cũng quy luật đó, khối 5 triệu người kia có thể sẽ bị đánh bại chỉ với 50.000 người của một tổ chức biết vạch ra con đường sống tốt hơn, có lãnh tụ anh minh hơn, có sự đoàn kết trung kiên hơn. Một sẽ thắng Một Trăm.

Trong lịch sử VN, những người cộng sản trong thời kỳ 1930-1945 đã là một tổ chức như vậy. Họ đã cố kết thành một đảng kiên cường bất khuất và biết sử dụng sức mạnh quần chúng nhân dân. Họ tìm cách tuyên truyền vận động từng chút trong mọi tầng lớp: trí vận, công vận, nông vận, thanh vận, phụ vận và... địch vận nữa. Có phải do vậy mà 15 tuổi, với 5.000 đảng viên/25 triệu dân (0,02%), họ đã nắm được chính quyền?
______
P/S: Nếu với 100 triệu dân, con số 0,02% là 20.000 người; con số bé bé, nhưng tới giờ ni, hoàn toàn không có!  

0 nhận xét:

Đăng nhận xét